Dù là đàn ông con trai nhưng chưa năm nào anh thức đón giao thừa. Mãi đến giao thừa năm ngoái, lần đầu tiên anh háo hức đợi tiếng pháo hoa nổ vang trên ti vi.
Anh vốn chẳng tin có cổ tích, nhưng thời khắc ấy, anh vô cùng hy vọng cổ tích sẽ thành sự thật. Chỉ còn ít phút nữa năm mới sẽ đến, anh chắp tay thành tâm ước điều ước cuối năm. Anh ước gì có thể gọi điện thoại cho em khi tiếng pháo giao thừa nổ vang trên ti vi. Có thể em đã biết, thường thì vào thời điểm đó, các mạng di động sẽ quá tải. Khách hàng khó lòng mà gọi tới gọi lui, hay nhắn tin cho nhau được. Cho nên anh phải ước.
Tuy đã ước là mạng không bị kẹt, nhưng anh không khỏi lo lắng. Anh hồi hộp không biết em có thức đón giao thừa không? Anh rối lên, không biết cần phải nói sao cho thật ấn tượng khiến em “để mắt” đến anh.
Ngay lúc tiếng pháo hoa nổ vang, anh cầm điện thoại gọi ngay cho em. Thật bất ngờ, ở đầu dây bên kia giọng em nhỏ nhẹ: “Alô, T. nghe”. Anh run lên trong từng hơi thở: “Năm mới chúc cô luôn vui vẻ và hạnh phúc bên gia đình”. “Cảm ơn thầy, thầy là người đầu tiên gọi điện cho tôi trong năm này đấy!”.
Em hay gọi anh là “thầy”, anh gọi em là “cô” vì chúng mình cùng dạy chung lớp “Ánh sáng văn hóa hè” trong chiến dịch Mùa hè xanh. Giọng của em nhỏ nhẹ, đáng yêu: “Chúc thầy năm mới hạnh phúc bên gia đình và tìm được một nửa của mình nha!”. Anh reo lên trong lòng: “Anh đã tìm được rồi đấy thôi”. Hạnh phúc vỡ òa trong tim anh.
Suốt những ngày sau đó đến tận bây giờ, chúng mình luôn liên lạc được với nhau, chưa bao giờ bị kẹt mạng. Có lẽ điều ước của anh vẫn còn hiệu nghiệm.
Có thể đối với người khác, điều ước của anh chẳng có gì là đáng kể. Nhưng với anh, chính điều ước thành hiện thực ấy đã đưa mình đến với nhau.
Năm Kỷ Sửu đi qua với biết bao kỷ niệm ngọt ngào. Chúng mình yêu nhau như thể đã yêu từ kiếp trước. Giờ em đã là vợ sắp cưới của anh rồi. Hạnh phúc bắt đầu từ đêm giao thừa ngọt ngào ấy.
Chỉ còn ít thời gian nữa là đến giao thừa. Đố em, điều ước cuối năm Kỷ Sửu của anh là gì nhỉ? Khi tiếng pháo giao thừa nổ vang, anh sẽ "bật mí" bí mật ấy với em, em nhé!
Anh vốn chẳng tin có cổ tích, nhưng thời khắc ấy, anh vô cùng hy vọng cổ tích sẽ thành sự thật. Chỉ còn ít phút nữa năm mới sẽ đến, anh chắp tay thành tâm ước điều ước cuối năm. Anh ước gì có thể gọi điện thoại cho em khi tiếng pháo giao thừa nổ vang trên ti vi. Có thể em đã biết, thường thì vào thời điểm đó, các mạng di động sẽ quá tải. Khách hàng khó lòng mà gọi tới gọi lui, hay nhắn tin cho nhau được. Cho nên anh phải ước.
Tuy đã ước là mạng không bị kẹt, nhưng anh không khỏi lo lắng. Anh hồi hộp không biết em có thức đón giao thừa không? Anh rối lên, không biết cần phải nói sao cho thật ấn tượng khiến em “để mắt” đến anh.
Ngay lúc tiếng pháo hoa nổ vang, anh cầm điện thoại gọi ngay cho em. Thật bất ngờ, ở đầu dây bên kia giọng em nhỏ nhẹ: “Alô, T. nghe”. Anh run lên trong từng hơi thở: “Năm mới chúc cô luôn vui vẻ và hạnh phúc bên gia đình”. “Cảm ơn thầy, thầy là người đầu tiên gọi điện cho tôi trong năm này đấy!”.
Em hay gọi anh là “thầy”, anh gọi em là “cô” vì chúng mình cùng dạy chung lớp “Ánh sáng văn hóa hè” trong chiến dịch Mùa hè xanh. Giọng của em nhỏ nhẹ, đáng yêu: “Chúc thầy năm mới hạnh phúc bên gia đình và tìm được một nửa của mình nha!”. Anh reo lên trong lòng: “Anh đã tìm được rồi đấy thôi”. Hạnh phúc vỡ òa trong tim anh.
Suốt những ngày sau đó đến tận bây giờ, chúng mình luôn liên lạc được với nhau, chưa bao giờ bị kẹt mạng. Có lẽ điều ước của anh vẫn còn hiệu nghiệm.
Có thể đối với người khác, điều ước của anh chẳng có gì là đáng kể. Nhưng với anh, chính điều ước thành hiện thực ấy đã đưa mình đến với nhau.
Năm Kỷ Sửu đi qua với biết bao kỷ niệm ngọt ngào. Chúng mình yêu nhau như thể đã yêu từ kiếp trước. Giờ em đã là vợ sắp cưới của anh rồi. Hạnh phúc bắt đầu từ đêm giao thừa ngọt ngào ấy.
Chỉ còn ít thời gian nữa là đến giao thừa. Đố em, điều ước cuối năm Kỷ Sửu của anh là gì nhỉ? Khi tiếng pháo giao thừa nổ vang, anh sẽ "bật mí" bí mật ấy với em, em nhé!